ĐẤT NƯỚCkhi ta lớn lên a1 đã có rồi
A1 có trong những cái ngày nảy, ngày nay,xuân dương thường hay kể
A1 bắt dầu với tiếng nói của tổ 3
Đức Thuận, Minh Vương, Bảo Ngọc biết trồng tre mà bỏ giờ
Tiến Dũng thì luôn đi đầu{bỏ giờ}
Tuấn Anh ,Thành Quán thương nhau bằng gừng cay muôí mặn
Hoàng gà, Quý bớp thành tên
Sĩ Biên 1 nắng 2 sương xay giã dần Đức bọ
Dũng cùn đến từ ngày đó
Nước là nơi em tắm.
Đất là nơi anh rình
A1 là nơi ta hò hẹn.
Quang lai,Vương hùng đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm.
Ghế là nơi con chim phượng hoàng bay cạnh hòn núi bạc.
Bàn là nơi con cá ngư ông móng nươc biển khơi.
Tùng thìn Lam Sơn .
Tùng bớp phố mán.
A1 là nơi dân mình hội tụ.
Tổ 3 là nơi chim về.
Tổ 3 là nơi rồng ở.
Nguyễn Tiến Dũng và Minh Vương.
Chỉ huy đồng bào ta bỏ giờ.
Ngọc Sơn đã khuất.
Tú Anh bây giờ.
Yêu nhau và sinh con đẻ cái........
Gánh vác phần tráng kaka để lại.
Ngọc Mai dặn dò các bạn chuyện mai sau.
Hà đào ăn đâu,làm đâu.
Yến phượng cúi đầu,nhìn bãi rác.
Thủy top và Vân dung nay.
Đều có 1 phần tương thích.
Khi 2 đứa cầm tay.........(ai hiểu dc chỗ này ko).
A1 trong chúng ta hài hòa nồng thắm.
Khi chúng ta cầm tay mọi người.
A1 vẹn toàn to lớn.
Mai này chúng ta lớn lên.
Ta sẽ mang A1 đi xa.
Đến những trang wed đầy thơ mộng.............
Bạn biết không!
Quang lai A1 là hotboy của A4.
Đức bọ luôn gắn bó và san sẻ.
Vương hùng biết hóa thân cho hình hài sứ xở.
Làm nên a1 muôn đời lao động............
Chung Bung,Duy NGộ góp cho a1 bộ đôi cứt đít.
Nam giang,minh bể,yêu nhau góp nên hòn trống mái
Gót chân trai béo đi qua,trăm ao đầm để lại
5 mươi 7 con người góp mình dựng nên dât tổ a1{conf nữa đón đọc vào tuần sau}[/size]
Những con rồng góp dòng sông thẳm.
Huyền kiều,Ngọc Anh góp cho a1 NÚIi bút, NON nghiên.
Nhung thái ,Sâm tình quê hương cùng góp cho bàn 2 thành thánh địa.
Những ngươi dân nào đã góp tên Nga lak, ông Trang, Huyền lồi, Tú mỡ.
Ngọc giải ,Cường lé ,Nam bành, Hùng gấu .
Chẳng mang 1 dáng hình 1 ao ước 1 lối sống ông cha!
Ôi!ba năm trời a1, đi đâu ta cũng thấy.
Những cuộc đời đã hóa núi bê tha...........................
Bạn ơi bạn!
Hãy nhìn rất xa!
Vào ba năm học A1
Năm tháng nào cũng hàng tuần đứng cuối.
Con gái,con trai,bằng tuổi chúng ta.
Cần cù lao động.
Trường đỉnh lên lớp,người con trai đi họp.....
Người con gái trở về xin chữ kí mẹ cha.
Ngày giặc đến nhà,đàn bà cũng đánh.
Thanh vân trở thành anh hùng.
Thơm thái ,Ngân ve bạn và tôi đều biết....
Nhưng bạn biết ko!
Trong 57 con người giống ta lứa tuổi.
Có những người thầm lặng.
Họ đã sống như chết
Giản dị và bình tâm.
Ko ai nhớ mặt dặt tên.
Nhưng họ đã làm ra A1.
Họ giữ và truyền cho ta Hằng cắn p1.
Họ truyền lửa cho mỗi người...từ Hằng qua Hằng béo.
Họ truyền giọng Lê Hồng cho con tập nói
Họ gánh theo Lê Thảo,Hung Kiều trong mỗi chuyến di dân..............
ღ-‘๑’-
- SaKuTaRa- ☆
-‘๑’
Tái Bút!
[Trong] màn đêm,vẫn mình anh lê bước
[Tim] giá lạnh,một nỗi nhớ về em
[Anh] vẫn biết..vì anh...vì anh cả
[Em] đi rồi,để lại một mình anh
[Vẫn] cứ sống,trên thế gian đơn độc
[Là] niềm đau,là nỗi nhớ khôn nguôi
[Mãi] yêu em đến khi tim ngừng đập
[Mãi] yêu em dù hạnh phúc không thành!!!